Thứ Ba, 8 tháng 9, 2009

ĐỢI CHỜ MỘT NGƯỜI ĐI PHIÊU LÃNG


ĐỢI CHỜ MỘT NGƯỜI ĐI PHIÊU LÃNG

Nếu em có về lại trường xưa,
nhớ nhặt giùm anh cánh hoa còn sót lại
Em ra đi có một người lưu luyến mãi
đứng trông chờ dưới những cánh phượng khô.
Kỷ niệm về trường, nhớ tiếng nói thầy cô
với lời giảng bài nhiệt tình như hoa phượng vĩ
Những giận hờn nhớ bao lần anh năn nỉ
Những lúc tan trường nhớ lúc đợi chờ nhau.
Về lại trường xưa kỷ niệm đã khắc sâu
Ghế đá hàng cây, bờ môi, làn tóc rối
Có đôi mắt đã bao lần giận dỗi
Để lòng anh xao xuyến lung linh.
Về đi em mang theo giây phút yên bình
và những trang lưu bút ngày xưa chuyền tay nhau chép vội
Anh dẫu biết đó là một thời nông nỗi
Nhưng vẫn đọng trong lòng sắc tím thuỷ chung.
Về đi em anh thương nhớ vô cùng
Đời rộng lớn biết em còn phiêu lãng
Nhưng anh chắc có một niềm tin tươi sáng
Trái Đất tròn cho ai biết đợi chờ nhau.





Trương Đình Phùng
lớp sư phạm văn k28-Khoa Ngữ Văn-Đại Học Quy Nhơn
170 An Dương Vương-Quy Nhơn-Bình Định .
Đt: 01682613060.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét