Thứ Bảy, 5 tháng 9, 2009


NẮNG
Những tia nắng sớm mai sắc nhọn chọc thủng màn đêm, vàng lóng lánh.Con mèo mướp giật mình nhảy phóc đi không kịp rũ lớp tro bếp,để lại vệt bụi oi nồng khi cửa bếp bất ngờ bị mở ra va đám nắng lập tức ùa vào.Mới sớm mai mà cái nắng đã khiêu khích nồng nực.
Nắng sớm mai phải vượt qua thành lũy của rất nhiều cây cối.Những cành lá giang tay đan vào nhau không cho nắng tìm đến mặt đất.Vậy mà nắng không chịu thua,lá đan dày cỡ nào nắng cũng bắn xuyên qua,thành những chùm tia rực rỡ đâm thẳng xuống đất mang theo vô số hạt bụi vàng xoay tròn.

Đến trưa khi bị cái nóng hong khô,cây lá đuối sức mềm ra để lộ những khoảng đất trắng bạc.Mặt sân bỏng rát,đôi chân trần bước qua sân ửng đỏ vì nóng.Mấy cái quạt máy làm việc hết công suất,mẹ còn đặt thêm thau nước để co chút hơi ẩm.Trưa hè tĩnh mịch yên ả đến lặng lẽ.Dường như dưới cái nắng chiếu thẳng,mọi vật đều dừng lại để nghỉ ngơi,một chút ồn ào cũng hiếm hoi,bực bội.
Nửa chiều rồi mà đồng ruộng vẫn thưa thớt người,cái nắng của năm nhuần tháng năm càng nóng như thiêu đốt,mọi vật,con người đều héo khô.Miền Trung nắng nực với gió Lào nồng nẫu đến dại người.Chỉ đến chiều khi mặt tròi bị khuất sau dãy núi,nắng bị che lấp,không khí dịu hơn nhịp sống mới lại thật sự rộn ràng.
Bất chấp cái nắng,cái nóng cháy da,cong đất,con ngươi bao đời nay vẫn sống,sinh hoạt cùng với nắng.Và đi xa lại nhớ cái nắng quê nhà,nỗi nhớ cũng bỏng rát như là nắng.

Nguyễn Thị Thanh Thủy
Khoa Ngữ văn –Đh Quy nhơn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét